Tạm gấp sách ,tôi vào bộ đội
Theo tiếng kèn thui thúc tự trời Nam
Đời chiến sĩ tinh khôi quần áo mới
Gội nắng mưa, đầu sung giắt trăng vàng
Tôi đã tập dưới nắng hè gay gắt
Đã hành quân qua thác lũ, rừng già
Đã hồi hộp trong những giờ chiến đấu
Và thấy tình đồng chí rộng bao la
Đời quân ngũ bao nhiêu là kỷ niệm
Bao niềm vui, bao tinh nghĩa đậm đà
Một làng nhỏ trên đường dã chiến
Khăng khít như máu thịt của dân ta
Xuân đã đến trời dập dìu cánh én
Én tung tăng bay đến những chân trời
Trong lòng tôi có hoa cười chim hót
Sống mỗi ngày chiến đấu những ngày vui.
Bùi Xuân Thu
Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012
Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012
CHÁU VỀ QUÊ NGOẠI
Sắp sinh em bé
Mẹ lên Thái Nguyên
Đi cùng mẹ luôn
Cháu về quê ngoại
Cháu ra ngoài đồng
Xem bà cuốc ruộng
Lon ton cháu chạy
Theo ông làm vườn
Nhà ông bà ngoại
Nuôi nhím nuôi lợn
Ngan gà đầy sân
Mèo chó đủ hết
Nhìn ngắm thỏa thích
Con nào cũng yêu.
Mẹ lên Thái Nguyên
Đi cùng mẹ luôn
Cháu về quê ngoại
Cháu ra ngoài đồng
Xem bà cuốc ruộng
Lon ton cháu chạy
Theo ông làm vườn
Nhà ông bà ngoại
Nuôi nhím nuôi lợn
Ngan gà đầy sân
Mèo chó đủ hết
Nhìn ngắm thỏa thích
Con nào cũng yêu.
Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012
Cuối năm 1971 xe đưa đoàn 2006 chúng tôi từ quảng bình đến trạm 5 (trạm đầu của đường mòn Hồ Chí Minh). Ở phía tây Trường sơn trên đất bạn Lào. Trước cảnh núi rừng hùng vĩ, rừng già bạt ngàn trùng điệp, bỗng xuất hiện ba chiến sĩ nữ thông tin, dáng người manh mai ,quan phục gọn gàng, súng khoác trên vai ,chân bước thoăn thoắt kiểm tra đường dây điện thoại dọc bên bờ suối, cười nói níu lô. Ngỡ ngàng và cảm phục các cô ,tôi giở sổ ghi nhật ký:
ĐẾN TRƯỜNG SƠN
Sừng sững hiên ngang dải đất này
Trên mình đầy ắp với rừng cây
Trải bao năm tháng không nay chuyển
Ngun ngút non cao chọc trời mây
Văng vẳng xa xa tiếng xuối reo
Gió khua lay động lá rì rào
Chim đâu đang hót nghe thánh thót
Thiêm thiếp trời đêm những vì sao
Có bao cô gái giữa nơi đây
Nhẹ nhàng thoăn thoắt nối đường dây
Giữ cho mạch điện lưu thông mãi
Lập chiến công này hẳn có tay.
(trích: Nhật Ký Trường Sơn)
Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012
RÁNG ĐỎ(nhớ Dì Sáu)
Chiều mùa đông rừng rực ráng hồng
Sao cháu thấy lạnh lùng đến vậy
Cháu ngơ ngác tìm bóng Dì không thấy
Dì đâu còn cho cháu gọi " Dì ơi ! "
Như ngày xưa Dì vẫn đáp lời
Khi cháu đến, Dì chạy ra tất tả
Dáng xởi lởi, lòng dì thương mến quá
Đứng trước dì cháu lại hóa trẻ con
Dù cháu không còn dỗi ,còn hờn
Vẫn sung sướng được nghe Dì mắng mỏ
Ngoài ba mươi cháu vẫn còn bé nhỏ
Vẫn ấm lòng khi cháu gọi Dì ơi
Năm mươi năm đã khép một cuộc đời
Đời lam lũ mồ hôi và nước mắt
Thuở làm dâu sớm sa vòng cay nghiệt
Khi sinh con chưa hết sắt se lòng
Mà lòng Dì rượi mát giếng trong
Không trách móc không hơn , không oán
Cứ chăm chút từng mầm xanh hi vọng
Mở lòng mình cùng cuộc sống tin yêu
Cho đến khi đời sắp tắt nắng chiều
Hồi tưởng lại biết bao điều cay cực
Lòng thương mến vẫn trào lên khóe mắt
Cháu không được về gọi lần cuối " Dì ơi !"
Năm mươi năm đã khép một cuộc đời
Cứ rục rỡ như mặt trời buổi sớm
Cứ đầy đặn như trăng rằm tháng Tám
Dì vẫn là cô du kích tỉnh Đông
Đêm công đồn, đưa bộ đội qua sông
Ngày chặn viện, chống càn gan dạ
Khăn mỏ quạ ,quần thâm, vai áo vá
Không phấn son hồ dễ đã ai bằng
Dì đi làm dâu cháu theo tận cổng làng
Dì ngoái lại dải khăn lau nước mắt
Rồi làm mẹ một tay Dì chăm chút
Cọn lớn đi đánh Mỹ, sống anh hùng
Con hi sinh nước mắt chảy vào trong
Một đêm trắng tóc Dì cũng trắng
Dì ngồi lặng trông trời xa bến vắng
Xin khóc cho lòng bớt nặng, Dì ơi !
Năm mươi năm đã khép một cuộc đời
Cháu không thể nào tin Dì đã mất
Niềm đau ấy giờ là sự thật
Giữa nhà Dì cháu ngơ ngác trông quanh
Ở ngoài vườn lít nhít một bầy em
Cuốc xới đất đầu mang khăn tang trắng
Thôi từ nay những mái đầu đã vắng
Bàn tay dì đặt xuống nặng thương yêu
Các em ơi ! có trông thấy ráng chiều
Rừng rực đỏ ở chân mây không tắt
Như Dì ra đi mà không lỡ khuất
Vẫn trông về nơi cuộc sống chúng ta.
Tháng 12 _ 1979
Bùi Xuân Thu
Sao cháu thấy lạnh lùng đến vậy
Cháu ngơ ngác tìm bóng Dì không thấy
Dì đâu còn cho cháu gọi " Dì ơi ! "
Như ngày xưa Dì vẫn đáp lời
Khi cháu đến, Dì chạy ra tất tả
Dáng xởi lởi, lòng dì thương mến quá
Đứng trước dì cháu lại hóa trẻ con
Dù cháu không còn dỗi ,còn hờn
Vẫn sung sướng được nghe Dì mắng mỏ
Ngoài ba mươi cháu vẫn còn bé nhỏ
Vẫn ấm lòng khi cháu gọi Dì ơi
Năm mươi năm đã khép một cuộc đời
Đời lam lũ mồ hôi và nước mắt
Thuở làm dâu sớm sa vòng cay nghiệt
Khi sinh con chưa hết sắt se lòng
Mà lòng Dì rượi mát giếng trong
Không trách móc không hơn , không oán
Cứ chăm chút từng mầm xanh hi vọng
Mở lòng mình cùng cuộc sống tin yêu
Cho đến khi đời sắp tắt nắng chiều
Hồi tưởng lại biết bao điều cay cực
Lòng thương mến vẫn trào lên khóe mắt
Cháu không được về gọi lần cuối " Dì ơi !"
Năm mươi năm đã khép một cuộc đời
Cứ rục rỡ như mặt trời buổi sớm
Cứ đầy đặn như trăng rằm tháng Tám
Dì vẫn là cô du kích tỉnh Đông
Đêm công đồn, đưa bộ đội qua sông
Ngày chặn viện, chống càn gan dạ
Khăn mỏ quạ ,quần thâm, vai áo vá
Không phấn son hồ dễ đã ai bằng
Dì đi làm dâu cháu theo tận cổng làng
Dì ngoái lại dải khăn lau nước mắt
Rồi làm mẹ một tay Dì chăm chút
Cọn lớn đi đánh Mỹ, sống anh hùng
Con hi sinh nước mắt chảy vào trong
Một đêm trắng tóc Dì cũng trắng
Dì ngồi lặng trông trời xa bến vắng
Xin khóc cho lòng bớt nặng, Dì ơi !
Năm mươi năm đã khép một cuộc đời
Cháu không thể nào tin Dì đã mất
Niềm đau ấy giờ là sự thật
Giữa nhà Dì cháu ngơ ngác trông quanh
Ở ngoài vườn lít nhít một bầy em
Cuốc xới đất đầu mang khăn tang trắng
Thôi từ nay những mái đầu đã vắng
Bàn tay dì đặt xuống nặng thương yêu
Các em ơi ! có trông thấy ráng chiều
Rừng rực đỏ ở chân mây không tắt
Như Dì ra đi mà không lỡ khuất
Vẫn trông về nơi cuộc sống chúng ta.
Tháng 12 _ 1979
Bùi Xuân Thu
Kính Gửi Bác Thu !
Em nhận được bài thơ "Ráng Đỏ" của bác đúng vào ngày 16 tháng 10 ,ngày mà 33 năm về trước mẹ của chúng em và cũng là Dì của bác mãi mãi ra di.. E thương mẹ lắm , em khóc nhiều, khóc mẹ suốt mấy chục năm qua, trong mắt em mẹ là bà mẹ tuyệt vời hoàn hảo , mang đầy đủ những đức tính của bà mẹ Việt Nam, thương chồng thương con lao động ngày đêm không nghỉ vì tổ ấm gia đình. Với người thân anh em con cháu nội ngoại mẹ chu đáo nhiệt tình có trước có sau trong ấm ngoài êm.Với bà con thôn xóm mẹ chan hòa sẻ chia nhường cơm sẻ áo , giúp đỡ nhiệt tình thân thiện , sống vì mọi người, mẹ biết bao dung và cũng độ lượng vị tha. Là con , em ân hận chưa làm gì báo hiếu được cho mẹ nhưng em cũng chưa khi nào làm cho mẹ phải buồn và ân hận vi em. Lúc còn nhỏ em cũng ý thức được trách nhiệm của em đối vối bố mẹ, gia đình , Em đã làm tất cả những gì mà em có thể làm được.Lớn lên khi thành người chiến sĩ ngoài mặt trận đối mặt một mất một còn với kẻ thù em kiên quyết dũng cảm không giây phút đắn đo. Chính bức chân dung chiến sĩ thi đua mà phóng viên ghi lại tại đại hội mừng công của em cũng phần nào đẻ cho lòng mẹ được vui.
Em xin cám ơn tình cảm của bác đã dành cho Dì, cho mẹ em,.điều này là con mà em không làm được nhưng nhũng gì mà bác dã gửi gắm vào bài thơ Ráng Đỏ cũng đã nói lên tất cả.Mỗi khi nghe những bản nhạc bài thơ của nhũng nhạc sĩ ,thi sĩ viết về mẹ lúc nào em cũng hình dung có một phần của mẹ em trong đó. Xin thay lời anh em, con cháu trong gia đình cám ơn bác đã có bài thơ dài, hay va đầy đủ về chân dung mẹ của em.
Kính chúc hai Bác và gia đình mạnh khỏe hạnh phúc!
Em xin cám ơn tình cảm của bác đã dành cho Dì, cho mẹ em,.điều này là con mà em không làm được nhưng nhũng gì mà bác dã gửi gắm vào bài thơ Ráng Đỏ cũng đã nói lên tất cả.Mỗi khi nghe những bản nhạc bài thơ của nhũng nhạc sĩ ,thi sĩ viết về mẹ lúc nào em cũng hình dung có một phần của mẹ em trong đó. Xin thay lời anh em, con cháu trong gia đình cám ơn bác đã có bài thơ dài, hay va đầy đủ về chân dung mẹ của em.
Kính chúc hai Bác và gia đình mạnh khỏe hạnh phúc!
Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012
MẸ TA
Mọi vinh quang không lấp đầy được
trước tình thương và sự hy sinh của Mẹ,Mẹ ơi!
Lũ chúng con đánh giặc,hành quân
đạp đất đội trời
vẫn thơ bé khi trở về bên mẹ.
Mẹ như trời đất quê ta
như núi non,sông bể.
Con ở đâu cũng lòng mẹ chở che
Con ngã xuống đâu cũng tay mẹ vỗ về
Mẹ ru hát,mẹ nâng niu chăm chút
Suốt một đời nỗi nhà,nỗi nước
chất trên đôi vai mẹ gánh gồng.
Nghĩ chi bia đá tượng đồng
hãy từ tấm áo nâu sòng mẹ ta.
nỗi cô đơn của mẹ
Mọi vật chất đều trở nên nhỏ bétrước tình thương và sự hy sinh của Mẹ,Mẹ ơi!
Lũ chúng con đánh giặc,hành quân
đạp đất đội trời
vẫn thơ bé khi trở về bên mẹ.
Mẹ như trời đất quê ta
như núi non,sông bể.
Con ở đâu cũng lòng mẹ chở che
Con ngã xuống đâu cũng tay mẹ vỗ về
Mẹ ru hát,mẹ nâng niu chăm chút
Suốt một đời nỗi nhà,nỗi nước
chất trên đôi vai mẹ gánh gồng.
Nghĩ chi bia đá tượng đồng
hãy từ tấm áo nâu sòng mẹ ta.
Bùi xuân Thu
Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012
TÌM THẦY
(Nhân ngày NGVN 20/11 Tặng thầy Phan Quang Cách cùng học trò Tô Hà)
Cô học trò lớp một ngày nào
Cô học trò lớp một ngày nào
Bốn mươi chín năm đi tìm thầy giáo
Tuổi thơ dại khờ,hồn nhiên,trong sáng
Đâu có hỏi,nhớ quê thầy,thôn. xã thầy ơi
Tốt nghiệp cấp ba em vào đại học
Nghề báo,nghề văn em chọn làm người
Theo Ba Má về Nam lập nghiệp
Về hưu rồi nay mới rảnh thày ơi
Mấy chục năm thầy như người chở đò thầm lặng
Hết chuyến này lại chuyến khác sang sông
Về làng CHIỀN làm bạn với ruộng đồng
Đảm đương việc chung xã hội
Vui cùng cháu con, cấy lúa trồng rau sớm tối
Nuôi mấy con gà, thả ít cá ngoài ao
Tháng năm tuổi già tần tảo.
Nuôi mấy con gà, thả ít cá ngoài ao
Tháng năm tuổi già tần tảo.
Bỗng một sáng cuối thu thầy trò gặp lại
Mừng vui,xúc động không ngờ
Trò ôm thầy ,thầy cứ ngỡ trong mơ.....
Nửa đời người đứng trên bục giảng
Gian khổ buồn vui kỷ niệm một thời
Ươm những mầm xanh dâng trái ngọt cho đời
Nửa đời người đứng trên bục giảng
Gian khổ buồn vui kỷ niệm một thời
Ươm những mầm xanh dâng trái ngọt cho đời
Vinh dự nào hơn khi các em nhớ tìm thầy giáo
Phần thưởng lớn này chính cô học trò trao.
Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012
DÂNG THẦY NHỮNG ĐÓA HOA LÒNG
Chuyện một đại sư đi bộ từ nam ra bắc đến yên tử quảng ninh,đang gây xôn sao dư luận hiện vị sư này đang qua khu vực trung tâm thi xã chí linh tỉnh Hải Dương ,4 năm nay vượt qua mấy ngàn số ,mỗi ngày hành trinh chừng 5 tiếng đồng hồ vừa đi vừa bái.Nhích mỗi bước bái một lạy qua nơi đông dân cư phố,thị để đảm bảo an toàn và tránh ùn tắc giao thông chuyển đi từ ngày sang đêm.Có ngày chỉ đi được từ 1-2 km qua địa phương nào con nhang ,đệ tử ,dân chúng kéo ra đông nghịt chật cứng đường,người tín thì quét đường bái lạy ,những người hiếu kỳ thì đến ngó xem,rồi bình luận phán xét hoặc đưa tin thêu dệt.
xin giói thiệu bài của tác giả:ĐỖ THỊ BÍCH LIÊN bút danh ĐỖ QUỲNH MAI hội viên CLB thơ việt nam.địa chỉ tam dị lục nam bắc giang.ĐT :0985 570 595 viết tặng vị sư này.
BƯỚC CHÂN HÀNH TRINH CỦA THẦY ĐẠI ĐỨC THÍCH TÂM MẪN
Thầy từ Hoàng Pháp Phật Đài
Vuợt Nam -Trung-Bắc đường dài chơi vơi
Bốn năm đằng đẵng phương trời
Xuân qua hạ tới thu rơi đông tràn
***
Mây ngàn thầy vượt hải vân
Không sao đếm hết bước chân của thầy
Chu du cõi phật đêm ngày
Đầu không tóc gió thôi bay sương dầm
***
Chân tam truyền khắp xa gần
Con xin được gặp một lần theo chân
Thầy đi vì cả muôn dân
Tâm thành đâu phải vì thân vì mình
***
Gian truân trên những lộ trình
Cũng vì an lạc vãn sinh cõi người
Thầy đi cho cả mai sau
Sống an lạc thác qua cầu vãn sinh
***
DÂNG THẦY NHỮNG ĐÓA HOA LÒNG
DÂNG THẦY NHỮNG ĐÓA HOA LÒNG
Đêm nay thầy tới Bắc Ninh
Bắc Giang con đến nghiêng mình theo chân
Ơn thầy phật độ cho con
Gặp thầy dâng đóa hoa lòng bước theo
***
Vượt qua bao xóm làng nghèo
Phố phường thành thị núi đèo hoang sơ
Đêm nay sao vắng sương mờ
Thầy đi cầu nguyện không chờ trăng lên
***
Hoa lòng soi bước nhân gian
Thầy đi chẳng tiếc bàn chân ngọc vàng
Thầy đi bái lậy nhẹ nhàng
Thân gày dạ nhẫn thung dung vững vàng
***
Nhìn thầy tâm được mở mang
Chúng con tiễn bước nhờ nương phước thầy
Thầy đi thầy lạy hôm nay
Cà sa ướt đẫm bụi bay bên đường
***
Thầy đi lạy phật mười phương
Thầy đi vang vọng cảnh dương cõi lòng
Xin cho con cá về sông
Cho đàn chim nhỏ sổ lồng tung bay
***
Lạy trời lạy đất gọi mây
Phơi mưa nắng hạ thu say lá vàng
Thầy đi khuya sớm gội sương
Lạy cho thế giới yêu thương hòa bình
***
Cứu sinh độ thế chúng sanh
Nhất bộ nhất bái nắng ran trưa hè
Vượt qua những cánh đồng quê
Xin cho mưa thuận mây che gió hòa
***
Đêm mưa thầy lạy Phật Bà
Tưới cây cỏ dại cho hoa nở tràn
Thầy đi thầy lạy muôn dân
Mong người mang đến điều lành thiện tâm
***
Đêm nay mưa gió ngập tràn
Không ngăn nổi được bước chân nghĩa tình
Muôn người là đại gia đình
Trên thuyền bát nhã chở mình qua sông
***
Dòng người hòa bước nối hàng
Sóng tâm dào dạt con dâng hoa lòng
Mong thầy mau tới phật đường
Quảng ninh - Yên Tử Chùa Đồng đang mong.
Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012
Ngợi Ca Công Đức Quan Tả Tướng
Di tích lịch sử Đền Gốm nay thuộc thôn Ninh Giàng, Xã cổ thành ,thị xã Chí linh ,HD. Nơi thờ quan tả tướng đời trần, một danh tướng trực tiếp chỉ huy với trận đại thắng quân Nguyên mông tại bến Vân Đồn.Người có công cùng đại Vương TRần Hưng Đạo và vua Trần ba lần đánh thắng giắc nguyên giữ yên bớ cõi, nước thịnh dân yên.Thời gian mở hội từ 15/08 đến 20/08 (âm lịch )hàng năm.
Xin được giới thiệu bài thơ của soạn giả Bùi Hữu Sản_ thị trận Cát Hải HP, đến dâng hương Đền và có bài ca ngợi công đức của tướng Trẩn Khánh Dư với dân với nước.
Xin được giới thiệu bài thơ của soạn giả Bùi Hữu Sản_ thị trận Cát Hải HP, đến dâng hương Đền và có bài ca ngợi công đức của tướng Trẩn Khánh Dư với dân với nước.
Ai về...làng Gốm.... Chí Linh
Ấy quê .... quan Tả.... tướng quân ...Trần triều
Nhớ tích xưa... Tân Yên ...trấn thủ
Đất Vân Đồn ... Ba Chẽ... hiển danh
Vốn quê ..từ đất ...Chí Linh.
Con quan Thượng tướng...Trần ...Nhân ...Huệ Hầu!
Bao phen...thao lược...công đầu.
Bệ Rồng yêu quí...đỡ đầu... Nghĩa Nam
Một đời...vì nước vì dân.
Chọc trời... khuấy nước...chặn quân ...bạo tàn!
Vốn tính khí...chuyển lay... trời đất.
Tài kinh luân...Lời tựa..."Binh Thư"
Lệnh truyền ...đàm đạo...quân cơ.
Bình than cờ xí...trên bờ...dưới sông.!
Cảnh đất nước ...đang cơn ...nguy biến.
Ý Bệ Rồng...thu phục... nhân tâm.
Thù riêng... gác lại ...trong lòng
Mối nguy ...giặc Thát....non sông...đợi chờ!
Chí quyết chiến...muôn người... như một
Hội Diên Hồng...khắc cốt ...ghi tâm.
Gươm thiêng...tỏ chí...anh hùng.
Bắc kì tả tướng...non sông...một chèo!
Chữ Sát Thát ...trên vai tráng sĩ
Chí quật cường.. cờ nghĩa.... dân thêu.
Núi sông...muôn quý... ngàn yêu.
Có quan tả tướng... sớm chiều... trấn an!
Lệnh truyền: Sắc chỉ ...vua ban.
Điều Binh, khiển tướng,luận bàn ...quân cơ!
Bạch Đằng giang...mãi ...còn ghi.
Máu thù quặn đỏ...đường về...chặn ngang.
Tầu thuyền...vũ khí... quân lương.
Chặn đường tiếp tế, triệt đường... rút quân...
Đông A... hào khí...công huân
Binh hùng tướng mạnh...quân dân ...một lòng!
Trăng non...chênh chếch...bên ghềnh.
Có quan Tả tướng...lênh đênh...mạn thuyền.
Núi sông...gấm vóc...bình yên.
Công đầu tả tướng...dựng nên...cơ đồ.
Ra tay....sát quỷ ...trừ tà.
Phù dân ,giúp nước...nhà nhà...yên vui.
Gươm thiêng...Chọc đất... chỉ trời.
Kinh doanh cũng giỏi...Giúp đời...cũng lên
Chí linh, Nam Định, Tân Yên.
Khói hương...nghi ngút....Chính Đền ...càng to.
Muôn dân ...nô nức...phụng thờ.
Hoa thơm ,trái ngọt...chầu về ...Tả quan!
Chốn biên cương....một tay...trấn giữ.
Mãi vững bền...non nước gấm hoa.
Chí trung...vâng lệnh...Hoàng Gia.
Một vùng đông bắc....Tam Tòa...Cựu môn!
Trần triều....hiển Thánh....chư tôn.
Cứu dân, độ thế...vững bền...núi sông.
Trăm năm...trọn chữ... đồng tâm.
Nhớ quan...Tả tướng...kinh luân....gồm tài
Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012
Tết Trung Thu Xóm Núi
Chưa bao giờ xóm tôi lại tổ chức đón tết Trung Thu đông đủ , chu đáo và hoành tráng đến thế.Đã gần 1 tháng nay tổ phụ nữ họp bàn,tiến hành vận động mọi nguồn đóng góp tài trợ, tiếp đên là chuẩn bị sân bãi, đặt đèn ông sao, mua sắm bộ trống..v v..
Mọi chuẩn bị trang hoàng đã xong, tối nay điện đèn sáng rực, cờ sao đèn lồng sắc màu lung linh, tiếng trống rộn ràng thùng thùng như thúc giục cả ba thế hệ ông bà bố mẹ, cac cháu trong xóm. cùng ra sân vui trung thu phá cỗ, va thưởng thức 1 chương trình văn nghệ đặc sắc( cây nhà lá vườn).Với những diền viên nghiệp dư là các bà , các cháu thể hiện.
xin được thay lời các cháu cám ơn và ghi nhận những ý tưởng tình cảm, sự quan tâm và công sức của các bà với thế hệ măng non, chủ nhân tương lai của đát nước.Tôi tin rằng mai sau các cháu lớn khôn trưởng thành hẳn trong mỗi cháu sẽ có những kỉ niệm đẹp về tuổi ấu thơ và những tết trung thu đáng nhớ.
Những hình ảnh vui tết trung thu cua xóm (2012):
Mọi chuẩn bị trang hoàng đã xong, tối nay điện đèn sáng rực, cờ sao đèn lồng sắc màu lung linh, tiếng trống rộn ràng thùng thùng như thúc giục cả ba thế hệ ông bà bố mẹ, cac cháu trong xóm. cùng ra sân vui trung thu phá cỗ, va thưởng thức 1 chương trình văn nghệ đặc sắc( cây nhà lá vườn).Với những diền viên nghiệp dư là các bà , các cháu thể hiện.
xin được thay lời các cháu cám ơn và ghi nhận những ý tưởng tình cảm, sự quan tâm và công sức của các bà với thế hệ măng non, chủ nhân tương lai của đát nước.Tôi tin rằng mai sau các cháu lớn khôn trưởng thành hẳn trong mỗi cháu sẽ có những kỉ niệm đẹp về tuổi ấu thơ và những tết trung thu đáng nhớ.
Những hình ảnh vui tết trung thu cua xóm (2012):
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012
VỚI TRƯƠNG CHI
Cuối năm 2000 tôi có nhận được lá thư của người anh từ thành phố HỒ CHÍ MINH ,anh là BÙI XUÂN THU một sĩ quan thuộc quân chủng HẢI QUÂN ,là lính Biển nhưng rất thích làm thơ. trong thư anh có gửi tặng tôi Bài thơ của anh vừa đăng trên tạp chí VNQĐ số 84 ngay 25/ 11/ 2000.xin được trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc:
VỚI TRƯƠNG CHI
Tình không chín ở lầu son
Còn lời ca với còn con thuyền tình
Còn sông trăng bạn với mình
Cớ chi người phải quyên sinh lặng thầm?
Đời đâu đã hết tri âm
Còn duyên kỳ ngộ sắt cầm cùng ai
Ngọt ngào mộc mạc lúa khoai
Còn tháng rộng với năm dài ,người ơi!
Mái chèo người khuấy sông đời
Lời ca người khuấy hồn người dư vang
Từ nguồn sữa mẹ mang mang
Từ hồn sông nước xóm làng chẳng trôi
Đời và mộng có song đôi?
Song đôi đã chắc tình đời ngát hương?
Người ơi,một giận,mười thương
Cần chi nước mắt ai vương chén tình?
Bùi Xuân Thu
Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012
Cháu Là Cháu Ông
Thứ Năm, 12 tháng 7, 2012
Anh Sử nhờ anh gửi hộ bài này vì không mở được bloog
Nhớ các anh
(Kính tặng mười đồng đội C18E29 hi sinh vẫn còn nằm lại ấp Thái Hoà}
Ấp Thái Hưng- Tân Uyên-Đồng Nai
nơi nằm lại của mười đồng đội
Các anh ra đi trong một ngày giao tranh dữ dội
Đội pháo bầy chiến đấu với hai tiểu đoàn địch tràn sang
Hiệp định ký rồi đâu đã được bình yên
Địch không chấp hành lấn ra vùng giải phóng
Giữ đất dành dân lệnh trên quyết đánh
Các anh đã giữ trọn niềm tin
Chính nơi đây Thái Hưng -Tân Uyên
Mười đồng đội hi sinh lúc còn rất trẻ
Tuổi đời trên dưới hai mươi
Các anh thuộc trung đội tôi
Quê hương mỗi người một tỉnh
Ở ăn mỗi người mỗi tính
Vào nam anh trước em sau
Nhận được tin các anh hi sinh
Trung đội cả đêm không ngủ
Ngồi chờ hi vọng mong manh
Nhìn mười xuất cơm không có người ăn
Lòng tôi xót xa tiếc thương đồng đội
Biết rằng chiến tranh mất còn vẫn là quy luật
Cả khẩu đội hi sinh là chuyện không ngờ
Đồng đội không về còn mười chiếc ba lô
Có bộ quân trang vải ga còn mới
Cuốn sổ nhỏ ghi dòng nhật kí
Những lá thư nhà
Những tấm ảnh chụp chung
Kỉ vật yêu của em gái hậu phương
Tất cả, tất cả vẫn còn nguyên vẹn
Xin gửi các anh niềm thương vô hạn
Vĩnh biệt các anh những đồng đội của tôi
Chúng tôi lại tiếp tục hành quân
Làm nghĩa vụ vinh quang người lính
Giữ đất, giữ dân không cho kẻ thù xâm lấn
Tiến lên! giải phóng miền nam
Hết chiến tranh tôi trở về quê
Ngoảnh lại đã bốn mươi năm chẵn
Da đã mồi, tóc trên đầu bạc trắng
Nhớ khẩu đội mười hai ly tám, nhớ các anh
Nhờ trận đánh Thái Hưng, nhớ về ngày hôm ấy
Hai năm, tháng sáu, bảy tư
Bùi Thế Sử Sao Đỏ 16/7/2012
Thứ Năm, 14 tháng 6, 2012
Mùa Vải Chín
Đâu đâu cũng vải
Vải chín đỏ ối
Vải khắp mọi nơi
Vải trong vườn nhà
Vải ra ngoài chợ
Vải lên ô tô
Vải theo xe máy
Ngươc xuôi khắp ngả
Vải ra thành phố
Vải về nông thôn
Ấy là quê tôi
Còn sử ,Dịp, Nhã
Vải ra sai hoa
Nhưng không còn quả
Can tội lười quá
bọ xít không phun
Vải đành đi luôn
Vải buồn không ở
Thôi thì không có
muốn ăn mấy quả
Ta đành chịu khó
Cùng nhau đi xin
Cùng nhau đi xin
Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2012
Nỗi Nhớ Sài Gòn
Nhớ sài gòn, nhớ mãi không nguôi
Mấy mươi năm chưa một lần gặp lại.
Nhớ cái nắng chói trang,nhớ trận mưa bất chợt
Nhớ từng con đường, ngõ phố, dòng sông.
Nhớ những nữ sinh, áo trắng dài xinh
Tóc xõa bờ vai hây hây má đỏ,
Đạp xe mini thong dong trên phố
Trẻ trung trong sáng hồn nhiên.
Sài Gòn ơi ,nhớ lắm không quên
Ngày đại quân tiến vào thành phố
Người người cờ hoa, nhà nhà cờ hoa
Ùa ra đường phố.
Hân hoan nét mặt rạng ngời,
Ánh mắt nhìn theo, tay vẫy mãi không thôi.
Chào anh Giải Phóng Quân
Chào Sài Gòn,chào Miền Nam hoàn toàn giải phóng.
Tôi đi trong đoàn quân chiến thắng
Quân đoàn chủ lực Miền Đông
Sài Gòn đón mừng chiến công,
Quanh nhà thờ Đức Bà, trước cửa Dinh Độc Lập.
Đỏ rực cờ hoa,biển người chen chật.
Mừng vui nước mắt tuôn trào,
Sài Gòn đón Bác Tôn
Người thợ xưởng Ba Son,người con của Miền Nam ruột thịt.
Đêm phao hoa trời Sài Gòn sáng rực,
Sài Gòn thức trọn niềm vui.
Nhớ Sài Gòn thành phố Hồ chí Minh
Nhớ chợ Bến Thành,Thảo Cầm Viên
Cầu chữ Y ,đường Công Lý
Nhớ bến Nhà Rồng nơi tiễn Bác ra đi.
Gần 40 năm nhớ mong da diết
Quá nửa đời người như mới ngỡ hôm qua.
Nhớ Sài Gòn như nỗi nhớ quê nhà
Như đứa trẻ nhớ Cha nhớ Mẹ,
Nhớ khát khao mong có ngày trở lại
Sài Gòn nhớ lắm Sài Gòn ơi.
Hải Dương,ngày 08 tháng 06 năm 2012
Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012
Về Quê
Đầu tháng sáu, nhàn dỗi , Bùi thế Sử rủ Văn Nhã cùng Lan Thế về quê.Gặp Vũ Huy Ban cựu lớp trưởng bí thư đoàn lớp A-K1. Nguyễn văn Chất cựu học sinh lớp A-K1 cúng lớp Sử ,Nhã ,tại xã Cổ Thành- Chí Linh.Mời cư dân làng tri ân xem hình ảnh:
Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012
RA THĂM MỘ VỢ
Ngày mồng tám tháng ba
Không mua hoa tặng vợ
Tôi thẫn thờ ra mộ
Thắp cho nàng nén hương
Đi vòng quanh nhặt cỏ
Ngắm nhìn vạt hoa trồng
Mưa xuân hoa rực nở
Lung linh khoe sắc hồng
Em sống đời giản dị
Không hoa,khôngt diện dàng
Mộc mạc mầu áo cánh
Chân quê cô giáo làng
Trong không gian tĩnh lặng
Giữa núi đồi mên man
Kỷ niệm xưa ùa đến
Tôi thấy lòng xôn xang.....
tháng 3 năm2012
Không mua hoa tặng vợ
Tôi thẫn thờ ra mộ
Thắp cho nàng nén hương
Đi vòng quanh nhặt cỏ
Ngắm nhìn vạt hoa trồng
Mưa xuân hoa rực nở
Lung linh khoe sắc hồng
Em sống đời giản dị
Không hoa,khôngt diện dàng
Mộc mạc mầu áo cánh
Chân quê cô giáo làng
Trong không gian tĩnh lặng
Giữa núi đồi mên man
Kỷ niệm xưa ùa đến
Tôi thấy lòng xôn xang.....
tháng 3 năm2012
Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2012
ƯỚC GÌ
Có phép gì để kéo ngược thời gian
Trở lại bốn mươi năm về trước
Cho đôi ta điều ước
Lên chợ tình khau vai
Anh thành một chàng trai
Tuổi đôi mươi mười tám
E lại thành cô gái
Ngực căng đầy sức xuân
Anh làm trai người Mông
Theo ngựa đi xuống núi
Anh thổi khèn em múa
Phiên chợ tình vùng cao
Anh nhìn em đắm đuối
Môi muốn kề chạm môi
Ước gì một lần thôi
Để gặp em , khó quá
Anh muốn làm ngọn gió
Mơn man mái tóc em
Anh muốn làm sao đêm
Bên sao em lấp lánh
Anh sẽ là giọt nắng
Sưởi giá em mùa đông
Anh muốn thành dòng sông
Chảy trong em vô tận
Anh muốn là biển lặng
Cùng sóng em thầm thì
Ước gì thật giản dị
Làm sao mãi không thành
Ai chia cắt lòng anh
Để xa em mãi mãi
Mong thời gian quay lại
Để cùng em Ước gì........
Mồng 10 tháng giêng Nhâm thìn 2012
Trở lại bốn mươi năm về trước
Cho đôi ta điều ước
Lên chợ tình khau vai
Anh thành một chàng trai
Tuổi đôi mươi mười tám
E lại thành cô gái
Ngực căng đầy sức xuân
Anh làm trai người Mông
Theo ngựa đi xuống núi
Anh thổi khèn em múa
Phiên chợ tình vùng cao
Anh nhìn em đắm đuối
Môi muốn kề chạm môi
Ước gì một lần thôi
Để gặp em , khó quá
Anh muốn làm ngọn gió
Mơn man mái tóc em
Anh muốn làm sao đêm
Bên sao em lấp lánh
Anh sẽ là giọt nắng
Sưởi giá em mùa đông
Anh muốn thành dòng sông
Chảy trong em vô tận
Anh muốn là biển lặng
Cùng sóng em thầm thì
Ước gì thật giản dị
Làm sao mãi không thành
Ai chia cắt lòng anh
Để xa em mãi mãi
Mong thời gian quay lại
Để cùng em Ước gì........
Mồng 10 tháng giêng Nhâm thìn 2012
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)