Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

QUÀ ĐẦU NĂM

Đầu năm mới
Thông gia về
Ông cho quà
Trao ảnh cháu

Bé LIU LY
Tròn ba tháng
Trông thật khău
Cười ngây thơ.

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

RU CHAÚ

vong mắc gốc vải\
Đong đưa,đong đưa
trời thu êm ả
cháu nằm say sưa

mẹ đi làm xa
ông cháu ở nhạ
ông ru cháu ngủ
à ơi,ơi à

mai ngày khôn lớn
đi khắp phương trời
cháu ơi có nhớ
lòi ông ru hời.

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

ĐỜI CHIẾN SĨ

Tạm gấp sách ,tôi vào bộ đội
Theo tiếng kèn thui thúc tự trời Nam
Đời chiến sĩ tinh khôi quần áo mới
Gội nắng mưa, đầu sung giắt trăng vàng

Tôi đã tập dưới nắng hè gay gắt
Đã hành quân qua thác lũ, rừng già
Đã hồi hộp trong những giờ chiến đấu
Và thấy tình đồng chí rộng bao la

Đời quân ngũ bao nhiêu là kỷ niệm
Bao niềm vui, bao tinh nghĩa đậm đà
Một làng nhỏ trên đường dã chiến
Khăng khít như máu thịt của dân ta

Xuân đã đến trời dập dìu cánh én
Én tung tăng bay đến những chân trời
Trong lòng tôi có hoa cười chim hót
Sống mỗi ngày chiến đấu những ngày vui.

                                                            Bùi Xuân Thu

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

CHÁU VỀ QUÊ NGOẠI

Sắp sinh em bé
Mẹ lên Thái Nguyên
Đi cùng mẹ luôn
Cháu về quê ngoại

Cháu ra ngoài đồng
Xem bà cuốc ruộng
Lon ton cháu chạy
Theo ông làm vườn

Nhà ông bà  ngoại
Nuôi nhím nuôi lợn
Ngan gà đầy sân
Mèo chó đủ hết
Nhìn ngắm thỏa thích
Con nào cũng yêu.

Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012

  Cuối năm 1971 xe đưa đoàn 2006 chúng tôi từ quảng bình đến trạm 5 (trạm đầu của đường mòn Hồ Chí Minh). Ở phía tây Trường sơn trên đất bạn Lào. Trước cảnh núi rừng hùng vĩ, rừng già bạt ngàn trùng điệp, bỗng xuất hiện ba chiến sĩ nữ thông tin, dáng người manh mai ,quan phục gọn gàng, súng khoác trên vai ,chân bước thoăn thoắt kiểm tra đường dây điện thoại dọc bên bờ suối, cười nói níu lô. Ngỡ ngàng và cảm phục các cô ,tôi giở sổ ghi nhật ký:

                                ĐẾN TRƯỜNG SƠN
         
                         Sừng sững hiên ngang dải đất này
                         Trên mình đầy ắp với rừng cây
                          Trải bao năm tháng không nay chuyển
                          Ngun ngút non cao chọc trời mây
                         
                          Văng vẳng xa xa tiếng xuối reo
                          Gió khua lay động lá rì rào
                          Chim đâu đang hót nghe thánh thót
                           Thiêm thiếp trời đêm những vì sao

                          Có bao cô gái giữa nơi đây
                          Nhẹ nhàng thoăn thoắt nối đường dây
                          Giữ cho mạch điện lưu thông mãi
                           Lập chiến công này hẳn có tay.

                                              (trích: Nhật Ký Trường Sơn)
                          

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

RÁNG ĐỎ(nhớ Dì Sáu)

Chiều mùa đông rừng rực ráng hồng
Sao cháu thấy lạnh lùng đến vậy
Cháu ngơ ngác tìm bóng Dì không thấy
Dì đâu còn cho cháu gọi " Dì ơi ! "

Như ngày xưa Dì vẫn đáp lời
Khi cháu đến, Dì chạy ra tất tả
Dáng xởi lởi, lòng dì thương mến quá
Đứng trước dì cháu lại hóa trẻ con

Dù cháu không còn dỗi ,còn hờn
Vẫn sung sướng được nghe Dì mắng mỏ
Ngoài ba mươi cháu vẫn còn bé nhỏ
Vẫn ấm lòng khi cháu gọi Dì ơi

 Năm mươi năm đã khép một cuộc đời
Đời lam lũ mồ hôi và nước mắt
Thuở làm dâu sớm sa vòng cay nghiệt
Khi sinh con chưa hết sắt se lòng

Mà lòng Dì rượi mát giếng trong
Không trách móc không hơn , không oán
Cứ chăm chút từng mầm xanh hi vọng
Mở lòng mình cùng cuộc sống tin yêu

Cho đến khi đời sắp tắt nắng chiều
Hồi tưởng lại biết bao điều cay cực
Lòng thương mến vẫn trào lên khóe mắt
Cháu không được về gọi lần cuối " Dì ơi !"

Năm mươi năm đã khép một cuộc đời
Cứ rục rỡ như mặt trời buổi sớm
Cứ đầy đặn như trăng rằm tháng Tám
Dì vẫn là cô du kích tỉnh Đông

Đêm công đồn, đưa bộ đội qua sông
Ngày chặn viện, chống càn gan dạ
Khăn mỏ quạ ,quần thâm, vai áo vá
Không phấn son hồ dễ đã ai bằng

Dì đi làm dâu cháu theo tận cổng làng
Dì ngoái lại dải khăn lau nước mắt
Rồi làm mẹ một tay Dì chăm chút
Cọn lớn đi đánh Mỹ, sống anh hùng

Con hi sinh nước mắt chảy vào trong
Một đêm trắng tóc Dì cũng trắng
Dì ngồi lặng trông trời xa bến vắng
Xin khóc cho lòng bớt nặng, Dì ơi !

Năm mươi năm đã khép một cuộc đời
Cháu không thể nào tin Dì đã mất
Niềm đau ấy giờ là sự thật
Giữa nhà Dì cháu ngơ ngác trông quanh

Ở ngoài vườn  lít nhít một bầy em
Cuốc xới đất đầu mang khăn tang trắng
Thôi từ nay những mái đầu đã vắng
Bàn tay dì đặt xuống nặng thương yêu

Các em ơi ! có trông thấy ráng chiều
Rừng rực đỏ ở chân mây không tắt
Như Dì ra đi mà không lỡ khuất
Vẫn trông về nơi cuộc sống chúng ta.

                                       Tháng 12 _ 1979
                                            Bùi Xuân Thu

Kính Gửi Bác Thu !

Em nhận được bài thơ "Ráng Đỏ" của bác đúng vào ngày 16 tháng 10 ,ngày mà 33 năm về trước mẹ của chúng em và cũng là Dì của bác mãi mãi ra di.. E thương mẹ lắm , em khóc nhiều, khóc mẹ suốt mấy chục năm qua, trong mắt em mẹ là bà mẹ tuyệt vời hoàn hảo , mang đầy đủ những đức tính của bà mẹ Việt Nam, thương chồng thương con lao động ngày đêm không nghỉ vì tổ  ấm gia đình. Với người thân anh em con cháu nội ngoại mẹ chu đáo nhiệt tình có trước có sau trong ấm ngoài êm.Với bà con thôn xóm mẹ chan hòa sẻ chia nhường cơm sẻ áo , giúp đỡ nhiệt tình thân thiện , sống vì mọi người, mẹ biết bao dung và cũng độ lượng vị tha. Là con , em ân hận chưa làm gì báo hiếu được cho mẹ nhưng em cũng chưa khi nào làm cho mẹ phải buồn và ân hận vi em. Lúc còn nhỏ em cũng ý thức được trách nhiệm của em đối vối bố mẹ, gia đình , Em đã làm tất cả những gì mà em có thể làm được.Lớn lên khi thành người chiến sĩ ngoài mặt trận đối mặt một mất một còn với kẻ thù em kiên quyết dũng cảm không giây phút đắn đo. Chính bức chân dung chiến sĩ thi đua mà phóng viên  ghi lại tại đại hội mừng công của em cũng phần nào đẻ cho lòng mẹ được vui.
  Em xin cám ơn tình cảm của bác đã dành cho Dì, cho mẹ em,.điều này là con mà em không làm được nhưng nhũng gì  mà bác dã gửi gắm vào bài thơ Ráng Đỏ cũng đã nói lên tất cả.Mỗi khi nghe những bản nhạc bài thơ của nhũng nhạc sĩ ,thi sĩ viết về mẹ lúc nào em cũng hình dung có  một phần của mẹ em trong đó. Xin thay lời anh em, con cháu trong gia đình cám ơn bác đã có bài thơ dài, hay va đầy đủ về chân dung mẹ của em.
   Kính chúc hai Bác và gia đình mạnh khỏe hạnh phúc!