Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Thành viên xóm



Họ Bùi tên Sử là tôi
Sinh năm  năm mốt quê thời Chí Linh
Học sinh khóa một Đồi Thông
Giữa lớp chín đi đường sông lái  tầu
Bẩy mươi nhập ngũ đầu quân
Sư bẩy- đơn vị- miền đông chiến trường
Vợ Khúc Thị Tặng phố Thiên
Cô giáo xinh đẹp dịu hiền nết na
Nữ sinh “ Anh Tặng” cấp iii
Bấy hai mãn khóa ai mà dễ quên

                             20- 11=2011

Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011

Đi Tìm Đồng Đội !

Tôi đi tìm đồng đội
Thằng bạn ,thằng em ,cùng nhập ngũ ,cùng quê
Thôn của T nằm cạnh bờ đê
Bên sông KINH THẦY phù sa nướcđỏ
Tuổi thơ T gửi về nơi đó
Kỷ niệm một thời ,cắt cỏ ,chăn trâu
Tôi đi tìm T, em ở nơi đâu
Từ BẮC  vào NAM gần hai ngàn cây số
Qua bao dong sông ,con đèo và nhiều thành phố
Thời gian gần hai ngay ,hai đêm
Đến BÌNH DƯƠNG xe chúng tôi ngược lên
Quốc lộ 13, trên BÀU BÀNG gần chục km
Rẽ vào đường đát đỏ ngày xưa
Gần bốn mươi năm ,nơi đây hoàn toàn đổi khác
Những cánh rừng chồi, những trảng cỏ còn đâu
Chỉ có cay cao xu , xanh ngát mọt màu
Hàng dọc ,hàng ngang thẵng tắp
Bat ngàn ,bạt ngàn đang vào mùa khai thác
Ngày chiến tranh ,noi đây không một bóng người
Nay phố phường ,tấp nập đông vui
Đường dải nhựa ,đêm điện đèn sáng rực
Nhà ,nhà tường xây, quét sơn hồng ,nát gạch men cao cấp
Tiếng động cơ xe ,hối hả ngày đêm
Đồng đọi ơi,đồng đội ở đâu
Những địa danh xưa không còn dấu vết
Con người -thơi gian đã xoá hết rồi
Hai ngày qua tìm tới .tìm lui
Đào kiếm nhiều nơi mà chưa thấy
Mưa cứ liên hồi,xối xả 
 Tìm em ,hy vọng mong manh
Ngày thứ ba lai tiếp tục hanh quân
Bằng tâm linh ,cắm đũa cây ,quả trứng

 
 T đây rồi ,chinh là em đó
 Cạnh gốc cao xu ,cách chỗ đào cũ không xa
 Trong vườn nhà dân ,sâu gần hai mét đất
Em nằm đây ,đầu quay về phương BẮC
Võng ,tăng ,phần cốt không còn
Những đứa em bới ,gạt chút đất đen
Đưa em về ,sau nhiều năm xa cách
Bố đã mất rồi ,mẹ già nhiều đêm thao thức
Thương xót đứa con đầu lòng ,biền biệt chốn rừng xa
T sẽ về quê với cửa ,với nhà
Cùng với gia đình ,những người thân yêu, ruột thịt
Ra đón T về ,có ô tô,cờ hoa ,ca mê ra ,máy chụp
Chính quyền ,đoàn thể ,người thân
Đón T như đón người chiến thắng
Đón đứa con xa vắng ,gần bốn mươi năm nay mới trở về
Em phủ quân kỳ ,đi giữa hai hàng tiêu binh mặc quân phuc trắng
Quân nhạc ,kèn đồng đưa T về cõi bình yên
T vĩnh viễn nằm đây trên mảnh đất mẹ hiền
Nghĩa trang xã CỔ THÀNH nơi có nhiều đồng đội .

                                                                                                   tháng 10 -2011

Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2011

CHƯA UỐNG ĐÃ SAY

thăm anh chị dự chiều nay
rượu quê chưa uống đã đầy men say
về đây tay nắm chặt tay
mong tri ân mãi thê nay .....dài lâu
23/9/2011

Thứ Tư, 14 tháng 9, 2011

MƯA NGÂU

ông ngâu cùng với bà ngâu
một năm mới được gặp nhaư một lần
tủi mừng lệ hóa mưa tuôn
qua hết tháng bay vẫn còn vấn vương
tháng tám trăm nhớ ngàn thương
nước mắt ngập lúa, tràn đường xe đi.
sao ai ,lỡ vội biệt ly
để người ở lại ,nhiều khi ngậm ngùi....
15/9/2011

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

Cảm ơn Anh !

Tôi mời , anh ghé sang chơi
Anh về, tôi có đôi lời cám ơn.
Chúc anh , vui khỏe, vẹn tròn
Cùng chi ân mãi sắt son nghĩa tình
Quê ta Nam Sách, Chí linh
Thương nhau, khăng khít như mình với ta
Mong sao tuổi mãi không già
Để ta hát tiếp , bài ca cuộc đời....
                                    19 / 08 / 2011

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2011

GỬI ANH PHỐ HÓP
Chí Linh , Nam Sách hai quê,
Bao đời nay vẫn nằm kề bên nhau.
Chung con sông nước đỏ ngầu,
Chung đường quốc lộ cây cầu bắc qua.
Nam Hồng ,Sao Đỏ đâu xa,
Gặp nhau trên mạng ,ấy là bén duyên.
Biết anh muốn kiếm bạn hiền,
Rượu ,thơ ,thơ ,rượu ngoài hiên đứng chờ.
Quê anh rượu hóp , "cầy tơ".
Quê tôi gà chọi thả đồi "xào lăn".
Vải thiều đúng gốc xứ Thanh,
Về Chí Linh quả trĩu cành mới hay.
Mời anh THANH DẠ sang đây,
Cùng tri ân của xóm này chung vui.
Sao đỏ,ngày 10/04/2011

Thứ Năm, 9 tháng 6, 2011

Nuôi bò - Bán bò

Cuộc đời tôi là như thế đó
Đánh giặc,lái tàu,về mất sức nuôi bò
Ngày ngày thả,chăn, đồi trước đồi sau
Có lúc bò rông chạy, tìm mệt tức,
Xe đạp, liềm ,bao ,mọi con đường ngõ ngách
Khắp thị trấn này,đâu tôi cũng từng qua,
Cắt cỏ cho bò, còn lo việc cửa nhà,
Nhiều lần vội vàng , liềm cứa tay chảy máu,
Ngày mùa đến xin rơm, phơi rồi đánh đống
Trời nắng ,rơm khô ,mưa ập xuống đứng nhìn
Mùa cuối năm tìm cây chuối để xin
Chở về thái ra,chộn cùng muối cám
Đã hai lần dịch lở mồm long móng
Mất ngủ, quên ăn, chạy chữa thuốc thang
Tiêm uống kháng sinh tổng hợp liều cao
Khế, chanh, xát miệng,chân.Nấu cháo dồn chai đổ cho bò uống
Bò mẹ đẻ hai ngày rồi ốm
Chưa kịp tiêm lăn chết giữa buổi trưa
Bán đổ tháo đi còn phải khênh lên xe
Mẹ không còn, con không sữa cũng cho đi nốt
Công việc nhọc nhằn nào ai có biết
Chỉ khi bán Bê là "ông ấy có tiền"
Tiền chẳng thấy đâu chỉ thấy chán, mệt thêm.
Gần hai mươi năm công việc nuôi bò
Làm họ hàng, bà con với anh hùng Hồ Giáo
Là cả thời gian, cực cùng khốn khó
Nắng, mưa, vất vả, buồn, vui
Nay bán hết rồi lòng cứ chơi vơi
Nhớ nhớ bâng khuâng, như thiếu mất đi những gì mình đã có
Tôi cứ ngẩn ngơ,ra vào, ngóng, ngó
Nhớ mấy con bò, nhớ công việc đã làm suốt mười tám năm qua.

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2011

THƯƠNG  VỢ    
( gửi .T thay cho lời xin lỗi)
Dân nơi đây chưa quên cô giáo Tặng ngày nào
Sáng sáng,chiều chiều,đạp xe hăm hở
Chiếc áo hồng qua mấy mùa phượng nở
Treo trên ghi đông lủng lẳng mấy mớ rau
Xe của em nào có tốt gì đâu
Đi từ xa đã nghe thấy tiếng lạch cạch
Dây cao xu quấn quanh vành chằng chịt
Có lần thủng xăm em vừa chạy vừa dong để cho kịp thời gian
Thay khung xe em phải bán cả đàn ngan
Lòng em sót xa nhưng biết làm sao được
Trường ở xa ngày ngày em đến lớp
Ngày nắng ngày mưa,tháng mấy chục đồng lương
Gian nhà tre lụp xụp mấy mét vuông
Chiếc giường ba xà với cái hòm lỏng chỏng
Tường đắp đất không chát vôi lởm chởm
Em cứ đùa chị Dậu kém mình xa
Có lúc bế con đứng trước cửa nhà
Nghe người bán hàng rao không có tiền
Sợ con đòi, em vội đưa con lên đầu vườn cho đỡ tủi
Công việc của em tháng ngày vất vả
Chăm bốn đứa con cho chồng đi làm xa
Lên lớp về vội lo việc cửa nhà
Kiếm củi nấu ăn,lợn gà, giặt giũ
Tối đến soạn bài,đêm trời nóng luôn tay quạt cho con ngủ
Tháng nghỉ hè em theo chị em ,tần tảo ngược xuôi,
Chạy chợ bán mua ,thêm đồng mắm đồng rau
Gặp người quen em vờ ngoảnh mặt đi
Ngại họ nhận ra em là "T" là cô giáo.
Vì yêu chồng thương con em sẽ làm tất cả
Nhà tuy nghèo mà em có buồn đâu
Lúc nào cũng thấy em cười em hát
Chẳng khi nào em phàn nàn cho số phận
Đông con ,Chồng yêu là hạnh phúc lắm rồi
Trong lòng em chỉ có một khát vọng mà thôi
Một thứ mà không thể tính bằng tiền hay cân đo đong đếm
Em bằng lòng với những gì mình đã có
Một túp lều và một trái tim yêu


Anh có khóc đâu ,mà mắt cứ cay xè
Viết cho em thay cho lời xin lỗi
Anh là người chồng không có gì đáng nói
Chỉ có tình yêu cho em trống rỗng mà thôi.

Thứ Hai, 11 tháng 4, 2011

Kỷ Niệm Mùa Đông

Hai đứa ở hai quê
Tuổi kém hơn một chút
Học trước sau máy lớp
Đâu có thể biết nhau
Bảy sáu em ra trường
Đến quê tôi dậy học
Tôi từ nam ra bắc
Chuyển nghành về Hàng Giang
Rồi một tối xem phim
Tôi gặp em ngoài bãi
Lần đầu còn e ngại
Nhưng lòng đã thân quen
Chuyện như trời sắp đặt
Tôi đi khắp mọi nơi
Nay gặp cô giáo trẻ
Đã nghiêng ngả mất rồi
Và cứ thế cứ thế
Gặp nhau rồi xa nhau
Thư đi thư trở lại
Không biết bao nhiêu lần
Thế rồi xa thấy nhớ
Gặp nhau thì bâng khuâng
Nhìn nhau trong ánh mắt
Lòng nghĩ gì mung lung
Giữa sân trường sương giá
Cầm tay nhau nói gì
Thời gian dần trôi đi
Giụt vội tay em chạy
Rồi đông qua xuân đến
Hạ lại hết thu tàn
Đón mùa đông nữa sang
Tôi cưới em lam vợ
Sân trường xưa còn đó
Con đường cũ bờ mương
Hàng cây xanh rợp bóng
Như thầm thì yêu thương
Mùa đông ơi mùa đông
Cái mùa bao kỷ niệm
Xa rồi sao nhớ quá
Thắm nồng và đáng yêu
Mỗi khi giá lạnh về
Tràn qua khung cửa nhỏ
Tôi lại càng say mê
Hôn cái mùa dịu ngọt.

Chủ Nhật, 27 tháng 2, 2011

Tặng Người Phụ Nữ

Mấy chục năm trong ngành truyền hình
Đi khắp đó đây rong ruổi
Giờ đã nghỉ hưu thôi việc cơ quan
Sống cuộc đời thường như bao người khác
Những kỉ niệm xưa cứ mờ dần
Và nhạt nhòa trôi vào khoảnh khắc
Phía trước lúc này chỉ có gia đình ,chồng con
Tặng Người Phụ NữCông việc trong ngày tưởng như không tên
Tuy không nhiều nhưng cũng không hề ít
Đi chợ, nấu ăn, giặt giũ lau nhà
Rửa bát , cọ nồi , chăm mấy chậu hoa
Tối đến chăn màn cho chồng con ngủ
Vừa là osin vừa là bà chủ
Luôn chân tay bận bịu nhưng mà vui
Vui vì được làm người phụn nữ
Chu đáo, đảm đang ,chung thủy suốt đời.

Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

Hạ Long Đầu Xuân

Đầu xuân du ngoạn Hạ long
Anh em đồng đội nối vòng yêu thương
Nhớ năm tháng ở chiến trường
Gian nan chăng ngại coi thường đạn bom
Giờ đây tuổi quá bóng tròn
Sống cho vui khỏe cháu con cậy nhờ.

Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2011

Tặng Tô Hà
Tô Hà kể ra cũng lắm tài
Đọc thuyết minh phim chẳng kém ai
Ngâm thơ,ca hát đều hay hết
Làm báo viết văn cũng có bài


Tô Hà vừa giỏi lại vừa xinh
Công việc chung riêng vẫn nhiệt tình
Thầy cô bạn bè đều chu đáo
Trong sáng,thủy chung sống hết mình


Nay nghỉ hưu rồi sao bận ghê
Ra bắc vào nam cứ bộn bề
Trang web tri ân lo mải viết
Chăm sóc chồng con không ai chê.


Anh Đức may sao vớ được Hà
Có duyên phong nhã lại tài hoa
Việc nhà to nhỏ đâu vào đấy
Vui hạnh phúc chung, hạnh phúc nhà.

Thứ Bảy, 5 tháng 2, 2011

Tâm sự cùng hương hồn vợ

Đêm giao thừa xuân Tân Mùi 1991

TÂM SỰ VỚI HƯƠNG HỒN VỢ

Khúc Tặng em thương yêu!
Thế là em đã ra đi thật rồi, vĩnh viễn xa anh và con để về nơi suối vàng yên nghỉ, có phải em sinh ra từ tháng này và cũng ra đi từ dã cõi đời ở cái tháng 12 sau ba mươi tám mùa xuân. Ôi cuộc đời. kiếp người. thời gian ấy so với cuộc đời bình thường của mỗi con người thì thật là ngắn ngủi
Tặng em! Đã là ngày thứ mười anh mất em, con mất mẹ, mọi người than ruột thịt  cùng bạn bè gần xa, tất cả đều mất em. Sự mất mát này thật không ngờ và nó vô cùng đau xót và vô cùng thương tiếc. em bỏ anh, bỏ các con, xa người thân và bạn bè quá sớm và cũng rất vội vàng. Hôm nay em nằm đây cũng không xa, rất gần trong tầm nhìn và khoảng cách nhưng lại rất xa và cách biệt ở hai thế giới khác nhau, con người em thật sự không còn nữa, nhưng bóng hình em, tình cảm của em nụ cười và tiếng nói của em lúc nào cũng gần anh và mãi mãi ở bên cạnh anh, hôm nay-mai sau và theo suốt cuộc đời anh.
          Mười hai năm trôi qua kể từ ngày chúng mình làm bạn, trải qua bao nhiêu bão táp thăng trầm của cuộc đời, gian khổ- đắng cay – cực nhọc- đói ngèo tất cả đã qua đi nhường chỗ cho muôn vàn tình yêu thương và đầy ắp những tương lai và hạnh phúc, vì đâu giúp ta thêm sức mạnh để vượt qua mọi chông gai thủ thách phải chăng là vì chúng mình có tình yêu chân thực , anh và em đã hiểu hết về nhau , cùng biết thông cảm cho nhau, mình biết sống cho nhau và sống vì nhau. Thời gian ấy- quãng đời ấy đã để lại cho ta biết bao kỷ niệm, vui buồn lẫn lộn, cười có khóc có nhưng cuối cùng là vun đắp cho mối tình hạnh phúc ấy, mình vẫn thấy yêu thương nhau và tình cảm  vợ chồng ngày càng gắn bó, mình sống với nhau hết lòng và cùng vun đắp cho tổ ấm cùng đàn con thơ ngây và cũng vì chúng mà phấn đấu. tình yêu- hạnh phúc- mơ ước những thứ ấy không thể thiếu được trong máu thịt chúng mình. Nhìn bốn đứa con nhỏ dại mỗi đứa đều chứa đựng mang theo bao kỷ niệm về tình cảm vợ chồng, con gái và con trai chúng mình đứa nào trông cũng giống anh và cũng nhiều nét giống em. Các con là niềm vui- hạnh phúc là nhịp cầu nối liền tình cảm vợ chồng.
          Tặng em! Năm nay anh sẽ về ăn tết với em và các con, thực hiện ý định mà anh đã hưa với em, là anh sẽ làm lễ “ cưới lại em” anh sẽ mời họ hang hai bên cùng bạn bè đến dự để công nhận lại và mừng cho vợ của anh đã cải tử hoàn sinh đã chiến thắng căn bệnh hiểm nghèo từ cõi chết trở về cuốc sống làm người, ý định ấy chưa thành, năm cũ đã sắp hết năm mới đã gần đến thế mà em không còn nữa, em ra đi nhẹ nhàng thanh thản, cũng vô tư , thoải mái như chính cuộc đời em. Em vẫn tin mình sống và phải sống, em vẫn cười tươi như lúc em còn khỏe, em nằm yên như trong giấc ngủ say. Em đã quyết định một cuộc li hôn cùng anh mà không một lá đơn, không cần tòa xét xử. Tặng ơi, anh gọi em nhiều mà không thấy em thưa, đừng bao giờ giận anh em nhé! Đời anh cũng khổ nhiều, khổ đau nhiều nên biết thương yêu lắm.anh vẫn nói với em từ buổi ban đầu anh có nghèo về của cải nhưng không nghèo về tình cảm yêu thương. Anh yêu em ngần ấy năm anh gửi cho em tất cả, anh đã giữ trọn tình cảm giành cho vợ cho con, nguồn tình cảm ấy vừ sôi nổi, nhiệt tình vừa thủy chung sâu sắc. từ ngày được may mắn làm chồng em anh luôn nghĩ tốt về em anh tin em nhiều, anh đã gắng công sức để vun đắp cho tình yêu ấy , anh luôn trăn trở về hạnh phúc gia đình anh cầu mong cho bình an may mắn, anh muốn mang lại cho em nhiều niềm vui để cho em không khi nào phải buồn, phải vất vả trong công việc, phải thiếu thốn về vật chất và không bao giờ để em phải gánh chịu những khổ đau của cuộc đời. bởi lẽ em của anh hồn nhiên- vui nhộn, em trong sáng- thủy chung. Em có quyền được hưởng hạnh phúc vì em có những nét hào hoa dễ quen, dễ mến, dễ gần nhưng không muốn phải xa em, em là phận gái chân yếu tay mềm chính vì vậy mà từ khi mình đến khai khẩn nơi đây, khai sơn lập địa mọi công việc nặng nhọc trong gia đình anh đều ghánh vác, biết bao tấn đát, cát , đá , sỏi đè lên đôi vai anh, nhưng anh luôn vui cùng công việc với đời bởi lúc nào anh cũng có em bên cạnh. Còn em chắc em trách anh nhiều, trách vì cứ xa em biền biệt lặn lội để vất vả kiếm sống nhưng em ơi đừng trách anh- Tội đấy, đời anh muộn mằn nên thiệt thòi nhiều, anh phải cố gắng phải tranh thủ phấn đấu gây dựng để bù đắp phần nào những gì đã mất mát, cho vợ cho con để vợ con bớt khổ bớt thiếu thốn chật vật trong cuộc sống hang ngày, ngoài ra có dư thừa chút nào thì để giành làm vốn để cuối đời đỡ khổ, anh chỉ suy nghĩ vậy thôi chứ có tư túi, tây riêng gì cho cam, không biết nghiện hút một thứ gì, không dám ăn sang mặc đẹp, cuộc đời anh lúc nào cũng thấy với bộ quần áo đơn giản trên người, đôi dép cũ kĩ rẻ tiền cùng chiếc xe đạp vạn dặm tồng tộc, gia sản của anh chỉ có thế, đời lúc nào cũng chỉ có vợ và con nhưng cuối cùng vẫn còn phải chịu nhiều điều tiếng , sự đời thường như vậy, rõ như ban ngày nhưng không ai hiểu cho anh. Thôi thì muốn sao cũng được, ai hiểu thế nào tùy,anh chỉ biết nghĩ và hành động theo lương tâm, đạo đức và trách nhiệm làm chồng, nói vậy thôi việc trách anh cứ trách nhưng em cũng phần nào cũng hiểu và thong cảm cho anh, chỉ vì em muốn làm nũng anh một tí mà thôi, em muốn anh gần em cho có vợ có chồng nghĩ cho cùng cũng chỉ vì quá yêu anh mà thôi,giận càng giận mà thương càng thương, em có bao giờ giận anh đước lâu đâu, chỉ một tý rồi lại làm lành ngay, đây cũng là cái tính đáng quý đáng nhớ của vợ anh.
          Tặng ơi! Từ nay về sau ai sẽ mang nguốn tình cảm sưởi ấm cõi lòng anh, ai sẽ mang niềm vui vun đắp trọn đời cho anh, ai sẽ lo cho anh chiếc quần manh áo, từng bữa ăn trước lúc anh đi, ai pha nước cho anh trong những lúc anh về, ai gối đầu cho anh ngủ, không mất em rồi. không ai thay thế được, không ai được như vợ của anh bởi vì em tự nguyện yêu anh, em là mối tình đầu của anh. Mất em rồi mọi việc anh phải tự lo liệu lấy, có khổ đấy nhưng anh tin là anh làm được, anh có nghị lực, anh khổ nhiều nên thành quen. Em mất đi nên không giúp được anh, em còn lo cho anh còn thương anh khổ. Tặng ơi có em, có những kỷ niệm vợ chồng có thời gian và quãng đời chúng mình đã sống có những đứa con là giọt máu chung là niềm vui an ủi, nhất định anh sẽ vượt qua có buồn nhiều và khổ đấy nhưng đây là trách nhiệm mà em giao lại cho anh anh không nói mà anh vẫn phải làm, làm tròn trách nhiệm của một người bố đối với các con làm tròn lời hứa trước linh hồn người vợ, làm cho người đời sẽ nhìn và hiểu đúng về anh.
          Tặng ơi! Cũng vào giờ này mọi năm, em đang sửa soạn mâm cúng tổ tiên, ông bà nội ngoại sau lúc giao thừa nhưng năm nay em ơi, thiếu em anh và các con sẽ phải làm thay em và anh và các con lại nhớ về em, em có thấy không thằng sơn con trai lớn đang viết bài đọc khấn còn anh đang buồn vì mất em và có nghĩa là mất đi tất cả. Tặng ơi! Cuộc sống từng gia đình, từng người đang náo động, tưng bừng khí thế đón xuân còn nhà ta anh và các con nhớ em, đón xuân bằng nước mắt, vật chất tuy không thiếu nhưng buồn lắm.tết này các con của em không có mẹ, chúng bơ vơ, nháo nhác, tội nghiệp.
Tặng em! Cách đây tròn mười ngày bà con họ hàng nội ngoại, thôn xã, xóm phố bạn bè, học trò, bạn đồng nghiệp đã đưa tiễn em với niềm tiếc thương vô hạn. Hôm nay anh có đôi lời ngắn ngủi tâm sự cùng em. Anh gửi tới hương hồn em  những tình cảm yêu thương của anh.
          Pháo giao thừa đã nổ ngừng lời tâm sừ anh và các con thương em, nhớ em nhiều.

                                                                                                                                       Anh của em
                                                                                                                                        Bùi thế Sử

Nhớ Tuy Hòa

Máy bay hạ cánh Tuy Hòa
Anh em bè bạn đón chào chúng tôi
Ghềnh đá đĩa tháp nhạn ơi
Giang nam thắng cảnh đẹp ngời phú yên

Đêm sao việt giao lưu lửa trại
Bốn mươi năm mới lại đoàn viên
Thầy trò câu chuyện hàn huyên
Bắc-Trung-Nam cả ba miền hòa vui.

Tuổi Tân Mão

Đầu năm tân mão mừng xuân
Cũng là năm tuổi lục tuần của tôi
Sáu mươi mùa xuân ơi
Đã qua năm giáp cuộc đời vẫn xuân

Thứ Tư, 2 tháng 2, 2011

Chúc Tri ÂnĐầu xuân xin được chúc tri ân
Các bác các ,cô có đôi vần
Sức khỏe an khang và thịnh vượng
Vui vẻ an nhàn thú điền viên
Cuộc đời cơ cực đã đi qua
Cùng với tri ân hưởng tuổi già
Gia đình no ấm ,đón xuân sang.
Cung chúc tri ân đến mọi nhà!
Các bác các cô luôn trẻ mãi
Ngọn lửa tri ân ấm đời thường!


                         Cháu Sơn chúc tri ân        

Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011

Nhớ Em!

Hai mươi năm,ngày giỗ em hai mươi tháng chạp
Nhà mình vẫn như xưa không có gì đổi khác
Anh già đi nhiều,các con cũng đã lớn lên


Thùy Dương con gái đầu lòng mà em đặt tên:"Mặt trời trên biển". nay đã lấy chồng có con.
Cuộc sống thị thành hối hả bon chen 
Vẫn giành thời gian về thăm anh và các em của nó


Nguyên Sơn, Anh Sơn thằng con trai kế
Má phính phính cười toe toét thơ ngây
Em vẫn đùa con,thằng bán phở sau này
Nay cũng đã lấy vợ có con va làm thợ


Bùi Trường Giang ,con thứ ba chắc em còn nhớ
Lúc mang bầu" Em ghét anh nhiều sao nó cứ giống anh"


Thằng thứ tư có mái tóc đen xanh
Em vẫn gọi "cu lỳ" hay "khúc đuôi" là Vĩ
Chúng đã lớn đi làm,không còn bé nữa


Anh thắp cho em một nén hương thơm
Như muốn nói ngàn vạn lần muôn nói
"Anh nhớ em! thương em và yêu em nhiều lắm đó
Bởi vì em là hơn một nửa của đời anh.
Em đã cho anh những trái quả ngọt lành
Từ "cái móng" tình yêu để xây lên lâu đài hạnh phúc
Mình sống với nhau chưa dài hỡi em yêu họ Khúc
Mười  hai năm vẻn vẹn một mối tình
Nhưng cũng đủ rằng cho một chứng minh
Không phải sống dài mới là tất cả
Anh vẫn nhớ em và yêu em nhiều hơn hơn thế nữa
Yêu mái tóc dài ngúng nguẩy đuôi xam
Khuôn mặt xinh, còn mãi với thời gian
Nụ cười duyên ,đôi mắt đen lóng lánh


Hai mươi năm qua anh mất em nhớ lắm
Anh khóc em nhiều, khóc cạn nước mắt vì em!