Đêm giao thừa xuân Tân Mùi 1991
TÂM SỰ VỚI HƯƠNG HỒN VỢ
Khúc Tặng em thương yêu!
Thế là em đã ra đi thật rồi, vĩnh viễn xa anh và con để về nơi suối vàng yên nghỉ, có phải em sinh ra từ tháng này và cũng ra đi từ dã cõi đời ở cái tháng 12 sau ba mươi tám mùa xuân. Ôi cuộc đời. kiếp người. thời gian ấy so với cuộc đời bình thường của mỗi con người thì thật là ngắn ngủi
Tặng em! Đã là ngày thứ mười anh mất em, con mất mẹ, mọi người than ruột thịt cùng bạn bè gần xa, tất cả đều mất em. Sự mất mát này thật không ngờ và nó vô cùng đau xót và vô cùng thương tiếc. em bỏ anh, bỏ các con, xa người thân và bạn bè quá sớm và cũng rất vội vàng. Hôm nay em nằm đây cũng không xa, rất gần trong tầm nhìn và khoảng cách nhưng lại rất xa và cách biệt ở hai thế giới khác nhau, con người em thật sự không còn nữa, nhưng bóng hình em, tình cảm của em nụ cười và tiếng nói của em lúc nào cũng gần anh và mãi mãi ở bên cạnh anh, hôm nay-mai sau và theo suốt cuộc đời anh.
Mười hai năm trôi qua kể từ ngày chúng mình làm bạn, trải qua bao nhiêu bão táp thăng trầm của cuộc đời, gian khổ- đắng cay – cực nhọc- đói ngèo tất cả đã qua đi nhường chỗ cho muôn vàn tình yêu thương và đầy ắp những tương lai và hạnh phúc, vì đâu giúp ta thêm sức mạnh để vượt qua mọi chông gai thủ thách phải chăng là vì chúng mình có tình yêu chân thực , anh và em đã hiểu hết về nhau , cùng biết thông cảm cho nhau, mình biết sống cho nhau và sống vì nhau. Thời gian ấy- quãng đời ấy đã để lại cho ta biết bao kỷ niệm, vui buồn lẫn lộn, cười có khóc có nhưng cuối cùng là vun đắp cho mối tình hạnh phúc ấy, mình vẫn thấy yêu thương nhau và tình cảm vợ chồng ngày càng gắn bó, mình sống với nhau hết lòng và cùng vun đắp cho tổ ấm cùng đàn con thơ ngây và cũng vì chúng mà phấn đấu. tình yêu- hạnh phúc- mơ ước những thứ ấy không thể thiếu được trong máu thịt chúng mình. Nhìn bốn đứa con nhỏ dại mỗi đứa đều chứa đựng mang theo bao kỷ niệm về tình cảm vợ chồng, con gái và con trai chúng mình đứa nào trông cũng giống anh và cũng nhiều nét giống em. Các con là niềm vui- hạnh phúc là nhịp cầu nối liền tình cảm vợ chồng.
Tặng em! Năm nay anh sẽ về ăn tết với em và các con, thực hiện ý định mà anh đã hưa với em, là anh sẽ làm lễ “ cưới lại em” anh sẽ mời họ hang hai bên cùng bạn bè đến dự để công nhận lại và mừng cho vợ của anh đã cải tử hoàn sinh đã chiến thắng căn bệnh hiểm nghèo từ cõi chết trở về cuốc sống làm người, ý định ấy chưa thành, năm cũ đã sắp hết năm mới đã gần đến thế mà em không còn nữa, em ra đi nhẹ nhàng thanh thản, cũng vô tư , thoải mái như chính cuộc đời em. Em vẫn tin mình sống và phải sống, em vẫn cười tươi như lúc em còn khỏe, em nằm yên như trong giấc ngủ say. Em đã quyết định một cuộc li hôn cùng anh mà không một lá đơn, không cần tòa xét xử. Tặng ơi, anh gọi em nhiều mà không thấy em thưa, đừng bao giờ giận anh em nhé! Đời anh cũng khổ nhiều, khổ đau nhiều nên biết thương yêu lắm.anh vẫn nói với em từ buổi ban đầu anh có nghèo về của cải nhưng không nghèo về tình cảm yêu thương. Anh yêu em ngần ấy năm anh gửi cho em tất cả, anh đã giữ trọn tình cảm giành cho vợ cho con, nguồn tình cảm ấy vừ sôi nổi, nhiệt tình vừa thủy chung sâu sắc. từ ngày được may mắn làm chồng em anh luôn nghĩ tốt về em anh tin em nhiều, anh đã gắng công sức để vun đắp cho tình yêu ấy , anh luôn trăn trở về hạnh phúc gia đình anh cầu mong cho bình an may mắn, anh muốn mang lại cho em nhiều niềm vui để cho em không khi nào phải buồn, phải vất vả trong công việc, phải thiếu thốn về vật chất và không bao giờ để em phải gánh chịu những khổ đau của cuộc đời. bởi lẽ em của anh hồn nhiên- vui nhộn, em trong sáng- thủy chung. Em có quyền được hưởng hạnh phúc vì em có những nét hào hoa dễ quen, dễ mến, dễ gần nhưng không muốn phải xa em, em là phận gái chân yếu tay mềm chính vì vậy mà từ khi mình đến khai khẩn nơi đây, khai sơn lập địa mọi công việc nặng nhọc trong gia đình anh đều ghánh vác, biết bao tấn đát, cát , đá , sỏi đè lên đôi vai anh, nhưng anh luôn vui cùng công việc với đời bởi lúc nào anh cũng có em bên cạnh. Còn em chắc em trách anh nhiều, trách vì cứ xa em biền biệt lặn lội để vất vả kiếm sống nhưng em ơi đừng trách anh- Tội đấy, đời anh muộn mằn nên thiệt thòi nhiều, anh phải cố gắng phải tranh thủ phấn đấu gây dựng để bù đắp phần nào những gì đã mất mát, cho vợ cho con để vợ con bớt khổ bớt thiếu thốn chật vật trong cuộc sống hang ngày, ngoài ra có dư thừa chút nào thì để giành làm vốn để cuối đời đỡ khổ, anh chỉ suy nghĩ vậy thôi chứ có tư túi, tây riêng gì cho cam, không biết nghiện hút một thứ gì, không dám ăn sang mặc đẹp, cuộc đời anh lúc nào cũng thấy với bộ quần áo đơn giản trên người, đôi dép cũ kĩ rẻ tiền cùng chiếc xe đạp vạn dặm tồng tộc, gia sản của anh chỉ có thế, đời lúc nào cũng chỉ có vợ và con nhưng cuối cùng vẫn còn phải chịu nhiều điều tiếng , sự đời thường như vậy, rõ như ban ngày nhưng không ai hiểu cho anh. Thôi thì muốn sao cũng được, ai hiểu thế nào tùy,anh chỉ biết nghĩ và hành động theo lương tâm, đạo đức và trách nhiệm làm chồng, nói vậy thôi việc trách anh cứ trách nhưng em cũng phần nào cũng hiểu và thong cảm cho anh, chỉ vì em muốn làm nũng anh một tí mà thôi, em muốn anh gần em cho có vợ có chồng nghĩ cho cùng cũng chỉ vì quá yêu anh mà thôi,giận càng giận mà thương càng thương, em có bao giờ giận anh đước lâu đâu, chỉ một tý rồi lại làm lành ngay, đây cũng là cái tính đáng quý đáng nhớ của vợ anh.
Tặng ơi! Từ nay về sau ai sẽ mang nguốn tình cảm sưởi ấm cõi lòng anh, ai sẽ mang niềm vui vun đắp trọn đời cho anh, ai sẽ lo cho anh chiếc quần manh áo, từng bữa ăn trước lúc anh đi, ai pha nước cho anh trong những lúc anh về, ai gối đầu cho anh ngủ, không mất em rồi. không ai thay thế được, không ai được như vợ của anh bởi vì em tự nguyện yêu anh, em là mối tình đầu của anh. Mất em rồi mọi việc anh phải tự lo liệu lấy, có khổ đấy nhưng anh tin là anh làm được, anh có nghị lực, anh khổ nhiều nên thành quen. Em mất đi nên không giúp được anh, em còn lo cho anh còn thương anh khổ. Tặng ơi có em, có những kỷ niệm vợ chồng có thời gian và quãng đời chúng mình đã sống có những đứa con là giọt máu chung là niềm vui an ủi, nhất định anh sẽ vượt qua có buồn nhiều và khổ đấy nhưng đây là trách nhiệm mà em giao lại cho anh anh không nói mà anh vẫn phải làm, làm tròn trách nhiệm của một người bố đối với các con làm tròn lời hứa trước linh hồn người vợ, làm cho người đời sẽ nhìn và hiểu đúng về anh.
Tặng ơi! Cũng vào giờ này mọi năm, em đang sửa soạn mâm cúng tổ tiên, ông bà nội ngoại sau lúc giao thừa nhưng năm nay em ơi, thiếu em anh và các con sẽ phải làm thay em và anh và các con lại nhớ về em, em có thấy không thằng sơn con trai lớn đang viết bài đọc khấn còn anh đang buồn vì mất em và có nghĩa là mất đi tất cả. Tặng ơi! Cuộc sống từng gia đình, từng người đang náo động, tưng bừng khí thế đón xuân còn nhà ta anh và các con nhớ em, đón xuân bằng nước mắt, vật chất tuy không thiếu nhưng buồn lắm.tết này các con của em không có mẹ, chúng bơ vơ, nháo nhác, tội nghiệp.
Tặng em! Cách đây tròn mười ngày bà con họ hàng nội ngoại, thôn xã, xóm phố bạn bè, học trò, bạn đồng nghiệp đã đưa tiễn em với niềm tiếc thương vô hạn. Hôm nay anh có đôi lời ngắn ngủi tâm sự cùng em. Anh gửi tới hương hồn em những tình cảm yêu thương của anh.
Pháo giao thừa đã nổ ngừng lời tâm sừ anh và các con thương em, nhớ em nhiều.
Bùi thế Sử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét